Sẽ là ngây thơ nếu tỏ ra vui mừng trước thông tin Mỹ đưa tàu chiến vào biển Đông sau những va chạm với Trung Quốc tại khu vực này. Đúng như bà ngoại trưởng Hilary Clinton tuyên bố, Mỹ đang vì quyền lợi của mình trên Biển Đông. Một quốc gia đối với một quốc gia chỉ có lợi ích. Một Trung Quốc vốn quen thói hoành hành bá đạo, xem biển Đông như ao nhà, giờ đây đang phải đối đầu với một đối thủ "trên cân". Kiểu như một thằng du đãng quen thói ức hiếp kẻ yếu thế nay bị một kẻ (vốn cũng chẳng lương thiện gì) dọa tát tai trước mặt thiên hạ.
Có người nói: "Kẻ thù của kẻ thù là bạn (hoặc đồng minh-TB) của ta". Ông bà có dạy: "Chọn bạn mà chơi". Làm "bạn" với Mỹ như thế nào, câu trả lời rõ nhất chính là kết cục của Việt Nam Cộng Hòa vào ngày 30.4.1975. Còn làm "bạn" với Trung Quốc như thế nào, câu trả lời chính là hiện tại. Cả Trung Quốc lẫn Mỹ đều (từng) là "kẻ thù" của ta nhưng trong quan hệ ngoại giao, chẳng có bạn vĩnh viễn cũng chẳng có kẻ thù mãi mãi. Nếu ta phải chọn một trong hai để dựa và...