Có một lần, lâu rồi, một người đã nói với tôi: "Việc làm đúng trong một hoàn cảnh sai chưa hẳn đã là đúng". Lần đó, chất Quảng Nam trong máu tôi "xui" tôi cãi rằng: "Vậy trong hoàn cảnh sai nhưng không ai chịu làm việc đúng thì đến bao giờ mới hết sai?".
Giờ đây, suốt ngày hôm nay, tôi cứ tự hỏi mình mà chẳng đưa ra nổi câu trả lời, rằng: "Nếu ta làm đúng sao lại khiến nhiều người bị ảnh hưởng như vậy? Vậy là ta đã sai hay đúng?". Tôi ngây thơ chăng khi đưa ra câu hỏi này? Vẫn biết rằng, giá phải trả cho sự thật bao giờ cũng lớn nhưng giờ đây có nhiều người đang phải chịu hậu quả do việc làm của mình. Thật ân hận.
Tôi có người cha luôn ủng hộ việc tôi làm. Tôi có những người chú, bác, anh, em...cùng chia nhau cái cực khổ của những ngày trực nội dung đến quá nửa đêm, của những ngày đi chào mời từng tờ báo, của từng ngày phải cày cục cho trang báo hay nhất có thể...Tôi có nên nói rằng mình đã rất, rất hạnh phúc hay không? Tôi biết mình rất hạ...
Giờ đây, suốt ngày hôm nay, tôi cứ tự hỏi mình mà chẳng đưa ra nổi câu trả lời, rằng: "Nếu ta làm đúng sao lại khiến nhiều người bị ảnh hưởng như vậy? Vậy là ta đã sai hay đúng?". Tôi ngây thơ chăng khi đưa ra câu hỏi này? Vẫn biết rằng, giá phải trả cho sự thật bao giờ cũng lớn nhưng giờ đây có nhiều người đang phải chịu hậu quả do việc làm của mình. Thật ân hận.
Tôi có người cha luôn ủng hộ việc tôi làm. Tôi có những người chú, bác, anh, em...cùng chia nhau cái cực khổ của những ngày trực nội dung đến quá nửa đêm, của những ngày đi chào mời từng tờ báo, của từng ngày phải cày cục cho trang báo hay nhất có thể...Tôi có nên nói rằng mình đã rất, rất hạnh phúc hay không? Tôi biết mình rất hạ...